Như Đoá Hoa Sương ( Truyện “chắc là” Ngắn | Gào )
Phần 7: Vì cô đơn nên yêu một người. Vì yêu một người nên càng cảm thấy rất cô đơn.
“Không ai có thể đánh mất dù là quá khứ hay tương lai - làm sao con người có thể đánh mất thứ mà họ không có? Chỉ có khoảng khắc hiện tại là có thể bị cướp đi. Và nếu đó là tất cả những gì họ có, thì còn gì khác có thể bị đánh mất nữa đâu?” - MARCUS AURELIUS
Như hầu hết những người trẻ tuổi khác, tôi thường xuyên thức khuya. Cho dù ai cũng thừa biết rằng, thức khuya hại cho sức khoẻ và là điều chẳng nên làm thường xuyên. Nhưng sự tĩnh lặng của màn đêm luôn có một sức quyến rũ kỳ lạ. Đôi khi, tôi cảm thấy đêm thật bận rộn. Nhưng khác với sự bận rộn của ban ngày, khi màn đêm xuống, chúng ta bận rộn một cách thong thả hơn với những gì mình thích.
Nghĩ lại thì, suốt khoảng thời gian chúng tôi bên nhau, là khoảng thời gian tôi ngủ ngon giấc nhất. Mỗi lần ở bên anh, anh đều đưa tay cho tôi gối đầu lên, suốt cả một đêm. Nếu tôi cựa mình, anh sẽ vòng tay ôm tôi lại, rồi vỗ nhẹ cho tôi ngủ ngon. Giống như dỗ dành một đứa trẻ vậy. Sau tất cả những cảm giác thăng hoa loé lên rồi chợt tắt, người phụ nữ sẽ luôn nhớ nhất cảm giác an toàn khi ở bên cạnh người đàn ông của mình. Chẳng phải thế sao?
Yêu đôi khi đơn giản chỉ là một giấc ngủ ngon trong vòng tay đối phương.
Mặt Trời có một cuộc sống vô cùng rượt đuổi. Anh bận rộn. Rất bận rộn. Đó là cái giá phải trả cho thành công. Chẳng ai thành công sớm mà thong dong bao giờ. Đừng tin vào những bài học làm giàu trong sách vở, hay lời răn dạy của những chuyên gia quản lý thời gian bằng miệng. Họ xây dựng lên một cuộc sống lý tưởng hoàn toàn không có thật. Tất cả những người thành công mà tôi biết đều cống hiến thời gian của họ từng phút giây cho sự nghiệp, trong đó bao gồm rất nhiều mối quan hệ cần phải duy trì, chăm sóc và quan tâm.
Không có ngoại lệ.
_________
Quay trở về đêm hôm đó, chúng tôi đã ở bên nhau. Chẳng phải như những đứa trẻ mới rung động lần đầu. Nhưng cảm xúc khi ở bên anh luôn rộn ràng, hoang dại và đầy mới mẻ với tôi. Tôi không phải cô bé mới lớn rụt rè. Nhưng lúc bên anh, tôi vẫn luôn thấy mình bé nhỏ. Anh luôn dẫn dắt tôi. Dẫn dắt cả tâm trí lẫn thể xác, dẫn dắt cả tình yêu với một phần tâm hồn chìm đắm trong mộng tưởng mà anh xây dựng nên.
Anh rất mãnh liệt, không chỉ ở đêm đầu tiên của chúng tôi ở hòn đảo xa xôi ấy. Mà cả sau này, mỗi lần chúng tôi bên nhau, anh đều mãnh liệt và thô bạo như vậy. Anh có vẻ là người thích sở hữu. Nó thể hiện qua mọi cử chỉ, hành động và cả cách anh chiếm lấy cơ thể tôi. Anh luôn để lại trên cổ và gần xương quai xanh của tôi những vết bầm tím như đánh dấu chủ quyền. Có lần, tôi nói với anh, khi anh tiến đến như thể đang muốn … cắn cổ tôi vậy: “Đừng làm thế! Em không muốn để lại hickey. Lần nào cũng cả nửa tháng mới hết. Đau lắm.”
Nhưng anh mặc kệ, phớt lờ lời tôi nói.
Anh là thế. Luôn luôn làm điều bản thân muốn. Thiêu đốt tất cả những gì cản trở mong muốn và con đường phía trước của anh.
Tất cả ở đây, có thể, gồm có cả… tôi trong đó.
Sau đêm đầu tiên bên nhau, chúng tôi vẫn tỏ ra bình thường với tất cả mọi người xung quanh. Nhưng rõ ràng, mối quan hệ này đã bước sang một giai đoạn mới. Chuyện ngủ với một ai đó ở thời đại này, không chứng minh điều gì to tát cả.
Nhưng việc ngủ với người mình yêu, lại khác, nó đã mở sang trang mới với sự tin tưởng và kỳ vọng lớn hơn vào mối quan hệ. Kỳ vọng ở đây không mang hàm ý hôn nhân hay ràng buộc. Kỳ vọng chính là cảm giác như mình đã chắc chắn là một phần rất gần, rất gần với người mình yêu thương. Sự tiếp xúc thể xác của những kẻ đang yêu không đơn thuần chỉ là thoả mãn dục tính bên trong mỗi người. Khi yêu, nó còn là xúc tác cho tâm hồn gần nhau thêm một chút.
Tôi không còn đặt cho mình quá nhiều câu hỏi hay lo lắng vẩn vơ nữa. Những tuần sau đó có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất trong mối quan hệ của chúng tôi. Mọi thứ đều yên bình trôi qua.
Anh Long tài xế đã xin đi làm trở lại. Việc muốn ở nhà thường xuyên với vợ con cũng không thể thay cho việc cần có một thu nhập tốt để nuôi sống cả gia đình. Sau một thời gian chăm vợ sinh nở, anh đã không thể tìm kiếm được một công việc nào có thu nhập tốt hơn làm tài xế cho Mặt Trời. Chính vì vậy, anh ấy xin quay trở lại.
Nhìn anh Long ái ngại, rụt rè, khó khăn lắm mới mở lời được, thực sự trông rất đáng thương. Anh ấy to lớn, nhìn hơi bặm trợn nhưng vô cùng hiền lành. Anh Long đã làm việc cho Mặt Trời nhiều năm, vốn kiệm lời, tài xế riêng thì nên như thế. Vì trên xe, có mọi bí mật, vậy nên Mặt Trời rất vui mừng chào đón anh Long trở lại.
Anh ấy cũng là người duy nhất, à không, ngoại trừ Quang, biết mối quan hệ của tôi và Mặt Trời.
Một tuần trước sinh nhật tôi, vào đầu tháng 5, anh ấy phải đi công tác. Nhìn vào lịch trình, tôi có thoáng chút buồn, vì có vẻ như anh ấy sẽ không về kịp sinh nhật của tôi.
Nhưng nghĩ lại thì ngày đấy tôi sống thật buồn cười. Rõ ràng là rất mong đợi những bất ngờ lãng mạn vào ngày sinh nhật. Nhưng lại luôn tỏ ra chẳng quan trọng lắm.
Tôi nhận ra lúc đó, mình theo đuổi tôi của lúc này, tôi của rất nhiều năm sau mới có thể là tôi của những năm hai mươi đầy khao khát.
Đến một lúc nào đó, bạn thậm chí đủ bận rộn để quên đi sinh nhật của chính mình. Bạn sẽ bật cười thấy bản thân khi xưa thật ngốc nghếch khi muốn háo hức mà lại cứ phải cố tỏ ra đã trưởng thành.
Trước lúc anh bay, anh nói với tôi rằng:
- Anh sẽ cố gắng về trước ngày Lucy về.
Tôi có đôi chút hụt hẫng nhưng vẫn mỉm cười, hôn anh chúc anh đi thuận lợi.
Anh phải về trước ngày Lucy về nước là đúng rồi, bởi đó là con gái anh mà. Tôi đâu thể ghen tị với một đứa trẻ. Vậy là quá hẹp hòi, xấu tính. Nhưng không biết, anh có nhớ rằng sắp đến sinh nhật tôi không nhỉ?
Tôi nhanh chóng xua đi suy nghĩ đó.
Năm nào mà chả có sinh nhật. Sao cứ phải đặt nặng làm gì?
Anh dặn anh Long ở nhà đưa đón tôi trong một tuần anh đi công tác. Nhưng tôi cảm thấy việc này rất phô trương và không cần thiết. Nên đã nói anh Long cứ thoải mái nghỉ phép một tuần để chăm sóc vợ con. Tuần đó, tôi đi làm bằng chú xe ôm quen thuộc. Cảm thấy yêu đương thật tốt, nhưng những ngày không có anh ở đây, tôi rất nhớ, cũng lại cảm thấy… rất tự do.
Xét cho cùng khi ấy tôi con trẻ, người trẻ thường muốn nhiều thứ lắm.
Về tôi và Quang, có lẽ tình cảm của Quang dành cho tôi, chỉ mình tôi cảm thấy rằng nó chẳng có gì sâu đậm kiểu yêu đương như người ngoài vẫn nghĩ. Từ sau chuyến công tác Philipine, thì ngoài gặp nhau ở công ty, thì ít khi chúng tôi nói chuyện riêng lắm.
Quang chưa từng theo đuổi tôi quá đỗi nhiệt tình. Cậu ấy vốn dĩ vẫn luôn trêu chọc, nửa đùa nửa thật. Sau này, khi chúng tôi trở nên thân thiết và hiểu nhau nhiều hơn, tôi cảm thấy sự vô tư của Quang giống như một lớp vỏ bọc che giấu đi tất nhiều thương tổn.
Chủ tịch có ba đời vợ, mẹ của Quang là vợ thứ hai. Người vợ đầu vì không thể sinh con được, nên hai người đã chia tay. Lúc chủ tịch lấy mẹ Quang, bà ấy là hoa hậu, rất đẹp và có sự nghiệp rực rỡ. Nhưng đoá hoa rực rỡ ấy, đã lui về hậu phương để chăm sóc chồng con, sau khi sinh Quang. Nếu chỉ có thế thôi, thì bức tranh cuộc đời của cậu ấy sẽ được xem là đẹp. Chẳng có chút buồn bã nào.
Nhưng mẹ Quang ngoại tình, và người mà bà ấy ngoại tình lại chính là tài xế của gia đình. Tất nhiên, chủ tịch đã không chịu được đả kích này. Họ đã chia tay, một cuộc chia tay không hề êm đẹp.
Thực ra bất cứ cuộc chia ly nào đều có lý do rất dài đằng sau đó, không chỉ có thể tóm tắt bằng một hai câu thiếu đầu, thiếu cuối.
Cuối tuần đợt Mặt Trời đi công tác, bỗng Quang nói chở tôi về, rồi lại rủ tôi đi uống một chút. Có vẻ hôm đó, tâm trạng cậu ấy hơi trùng. Nên tôi không muốn bỏ rơi bạn bè, liền đồng ý. Chúng tôi có đi một quán rượu vang vắng vẻ, ngồi chill một chút như hai người bạn. Quang trầm tư khác hẳn ngày thường, cậu ấy đã trong thoáng chốc mở cửa cho tôi bước vào trong một phần ký ức.
Trong mắt tôi, chủ tịch không phải là người xấu. Ông rất trầm lặng và kiệm lời. Nhưng có vẻ như ông là người đặc biệt không thích, cực kỳ ác cảm với những người trong showbiz. Mọi dự án quảng bá của chúng tôi cho các dự án, đều không sử dụng gương mặt đại diện nữ là ca sĩ, diễn viên hay hoa hậu. Mà chủ yếu sử dụng chính nguồn lực bên trong.
Vợ ba của chủ tịch cũng là một người phụ nữ bình thường, không phải một người nổi tiếng như mẹ của Quang trước đây.
Quang bảo rằng từ khi vào tiểu học, đã luôn nghe những âm thanh ồn ào trong chính ngôi nhà hiếm có ngày bình yên của mình. Chủ tịch rất ít nói, nhưng mẹ cậu thì lại muốn ông ấy nói. Để gây sự chú ý với chồng, chứng minh mình tồn tại trong căn nhà ấy, bà ấy đã cố gắng làm mọi thứ, từ đập phá cho đến đánh cả Quang. Và cuối cùng, bà ấy đã “all in” cho cuộc hôn nhân này bằng việc ngoại tình chấn động.
Rồi Quang hỏi tôi:
- Dù mẹ em có đáng trách. Nhưng cũng thật khổ sở đúng không? Sống trong ngôi nhà rộng nhưng sự tồn tại của mình giống như không tồn tại.
Tôi không biết sâu xa căn nguyên của những im lặng và ồn ào trong quá khứ mà Quang đã có là gì? Nhưng xét cho cùng đối với mọi đứa trẻ, không vật chất nào có thể thay thế một tuổi thơ bình yên. Tôi cũng giống Quang, bố mẹ tôi cũng chia tay nhau. Nhưng tôi may mắn hơn cậu ấy, rằng bố mẹ tôi chưa từng một ngày cư xử với nhau tệ bạc.
Bỗng dưng tôi có một sự đồng cảm da diết với Quang, tôi cảm thấy bằng một cách nào đó, chúng tôi thật hiểu những gì đối phương đã từng trải qua. Và giờ, chúng tôi giống nhau, vì chúng tôi đều chỉ có một mình, sau tất cả.
Quang mỉm cười, cầm ly rượu vang đỏ xoay nhẹ rồi chạm khẽ vào ly của tôi, đưa lên uống vơi một nửa:
- Em sợ trở thành người giống bố. Và cũng sợ lấy một người vợ giống mẹ.
Tôi nhìn vào ánh đèn đang sóng sánh phải chiếu trên ly rượu của mình. Tiếng nhạc jazz nhẹ nhàng, vô thức tôi đáp:
- Quá khứ chỉ là quá khứ thôi. Sợ hãi quá khứ sẽ bỏ qua hiện tại đấy. Thời buổi này, đâu cần quan tâm quá đến hôn nhân.
Quang nhìn tôi, nhếch mép cười. Đôi mắt cậu ấy hơi đỏ. Chậm rãi rót thêm rượu vào ly của chúng tôi, Quang nói:
- Chị có vẻ không thích kết hôn nhỉ? Đám con gái chẳng phải luôn mơ về đám cưới à? Rồi sinh bao nhiêu đứa con? Gọi nhau vợ vợ chồng chồng.
Tôi cười, Quang nói đúng, ngay cả lúc này khi đang rất yêu Mặt Trời, tôi cũng chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn. Tôi luôn cảm thấy cứ yêu nhau là được rồi. Đâu nhất thiết phải ràng buộc nhau bằng hôn thú. Đặt tên cho một mối quan hệ làm tất cả những người bên trong nó đều áp lực.
- Ừ, không thích. Cảm thấy ngột.
Quang lại uống rồi hỏi:
- Thế với anh Minh thì sao? Chị không xác định gì à?
Tôi cười:
- Thật may là anh ấy đã có con rồi. Chắc anh ấy cũng sẽ cảm thấy thoải mái hơn nếu cứ chỉ bên nhau thôi và đừng khoác thêm chức danh nào cả. Chị nghĩ thế!
Quang lấy ngón tay búng vào trán tôi khiến tôi vừa đau vừa giật mình, khẽ kêu oái. Cậu ấy nói:
- Đàn ông khi yêu sẽ muốn sở hữu. Nếu người ta không muốn ràng buộc và không chấp nhận bị ràng buộc, họ có thể đi bất cứ lúc nào. Đôi khi, bà chị à, ai đó muốn xích chị lại cũng là thể hiện tình yêu đấy. Dù anh Minh có con rồi, nếu yêu chị, vẫn sẽ muốn có con chung của hai người. Chị chưa từng nghĩ đến à?
Đúng, tôi chưa từng nghĩ tới. Cũng không muốn nghĩ tới.
Quang ghé sát vào tai tôi:
- Thế là em vẫn có cơ hội đúng không? Hay hôm nay mình thử gì đó mới không?
Tôi đẩy Quang ra:
- Vớ vẩn! Đùa ít thôi. Say rồi đấy! Chẳng có cơ hội nào đâu.
Quang phá lên cười:
- Nếu chị yêu em, em sẽ cưới chị.
Tôi cũng cười:
- Nếu cưới nhau, chị sẽ là chồng, còn em là vợ. Cái thứ đàn ông gì mà thích đòi cưới. Người ta chạy còn không xong.
Quang đáp:
- Đổi cách xưng hô đi, cho hợp với mối quan hệ trong tương lai của chúng ta. Sương ơi, Quang chờ nhé!
Bỗng điện thoại tôi reo, anh gọi video call. Nhìn màn hình một lúc, tôi ấn từ chối cuộc gọi. Quang ngó sang: “Sao thế? Sao không nghe?!”
Tôi không trả lời Quang. Nhắn lại cho anh: “Em đang đi bar với bạn. Ồn lắm.”
Anh nhắn lại: “Bar nào? Say chưa?”
Tôi chụp cho anh hình quán. Anh nhắn: “Ừm”
Một lúc sau lại nhắn: “Để anh gọi Long qua đón.”
Tôi trả lời: “Không cần đâu. Bạn em đưa về.”
Anh im lặng và không nhắn thêm gì nữa.
Quang hỏi:
- Sao chị không nói là đi với em?
Tôi cũng không biết vì sao nữa. Chỉ là tôi cảm thấy không cần thiết phải nói. Tôi cũng đâu nói dối gì? Chỉ là không kể quá chi tiết khi mà anh không hỏi thôi. Cũng chẳng có gì quan trọng cả.
________
Sang tuần vào ngày sinh nhật tôi, đêm hôm đó, tôi vẫn nghĩ chắc anh sẽ nhắn tin chúc mừng tôi vào đúng 0 giờ. Chẳng phải ai cũng mong lời chúc mừng sinh nhật đầu tiên trong ngày sinh, sẽ là đến từ những người thân của mình sao? Nhất là khi, anh đang không có ở đây. Nhưng không, có bốn người nhắn tin chúc mừng sinh nhật tôi lúc 0 giờ, nhưng không có anh. Đó là mẹ, bố, Quang và cô bạn thân lúc này vẫn đang du học thạc sĩ ở Nhật Bản.
Tôi có chút hụt hẫng không hề nhẹ.
Nhưng tôi vẫn kệ, không hề nhắn tin gì cho anh cả.
Tôi muốn chờ thêm, xem liệu anh có nhớ gì đến tôi không?!
Sáng đến công ty, Quang hỏi tôi hôm nay có làm gì vào sinh nhật không? Tôi nói rằng đã ăn tối mừng sinh nhật với bố mẹ từ tuần trước. Thực ra, tối nay vốn định về nhà sớm video call với Mặt Trời. Nhưng có vẻ anh ấy không có thời gian dành cho tôi rồi. Nên nhìn chung là không có kế hoạch gì đặc biệt cả.
Tôi nói: “Không! Như mọi ngày. Đi làm xong đi về.”
Quang búng tay: “Good! Vậy lát đi với em! Em bao sinh nhật. Sinh nhật phải vui chứ!”
Chiều, tan làm, vẫn không hề có động tĩnh gì của anh. Quang đưa tôi về nhà để thay đồ. Sau đó, cậu ấy đi về để thay quần áo và sẽ quay lại đón tôi vào lúc 9 giờ tối.
Tôi tắm rửa, chọn cho mình một bộ váy lụa đỏ ôm sát, trễ ngực, rất tôn dáng. Giữa ngực, chỗ gần xương quai xanh có một vết tím do đêm trước khi đi công tác anh “để lại”, tôi lấy phấn cố gắng che đi vì hôm nay mặc chiếc váy này, vết tím rất dễ đập vào mắt người đối diện.
Trang điểm, duỗi tóc nhẹ. Rồi ngồi bần thần nhìn điện thoại thở dài.
Điện thoại rung, tin nhắn đến, tôi vội vàng chộp lấy. Là tin nhắn của anh. Lúc đó, tôi đã mừng rỡ biết bao. Nhưng mở ra lại là: “Em ăn tối chưa? Ngày mốt anh về, sau đó anh đợi ở sân bay đón Lucy luôn. Nói anh Long ra đón anh trễ một chút vì chờ Lucy hạ cánh sau anh 1 tiếng.”
Hết. Nội dung tin nhắn chỉ đơn giản vậy. Không khác nào tin nhắn giao việc cho trợ lý xếp lịch trước đây.
Thất vọng. Tôi nhắn lại: “Ok anh.”
Muốn nhắn thêm: “Hôm nay là sinh nhật em đấy.” Nhưng lại thôi.
____________
Tối hôm đó, Quang và một vài người bạn đặt bàn tại một club nổi tiếng trong thành phố. Tôi ít khi đi club vì không thích ồn ào cho lắm. Nhưng Quang nói hôm nay hãy phá lệ đi, thả lỏng bản thân một chút.
- Xoã một hôm đi Sương bà già ơi. Hôm nay xinh đấy!
Cậu ấy vừa nói vừa lôi trong túi ra một chiwecs hộp, đưa cho tôi rồi nói:
- Chúc mừng sinh nhật.
Tôi mỉm cười nhận lấy:
- Cám ơn nhé!
Quang bảo:
- Mở ra đi
Tôi chiếc hộp nhỏ be bé màu xanh dương, bên trong là một chiếc dây chuyền nhỏ có mặt trăng khuyết ôm lấy một ngôi sao nhỏ, gắn viên đá lấp lánh màu xanh đậm bé xíu. Rất xinh.
Quang hỏi:
- Thích không?
Tôi gật đầu:
- Đẹp! Có mắt thẩm mỹ đấy! Cám ơn 100 lần nhé! Rất thích.
Quang chìa tay ra hất cằm, ra hiệu tôi đưa lại cho cậu ấy chiếc dây chuyền. Quang xoay vai tôi lại, rồi vén tóc:
- Để em đeo cho. Hôm nay mặc cái váy này hợp đấy. Người lùn xấu như chị nên mặc đồ đẹp vào để tăng giá trị thẩm mỹ lên nhớ! Suốt ngày mặc đồ công sở trông như hâm dở.
Tôi nhăn mặt:
- Chê bai ít thôi. Ghét của nào trời trao của nấy! Chê lùn chê xấu, mai mốt yêu phải ai còn lùn xấu hơn tôi.
Quang bật cười:
- Ơ thật không? Thế thì Quang ghét cay ghét đắng Sương xấu xí lùn tịt.
_________
Đêm hôm đó, tôi đã uống rất nhiều. Phần vì không khí trong club, phần khác vì tâm trạng có đôi chút chông chênh. 11 giờ 30 phút, màn hình Led của Club hiện lên chữ: “Happy birthday Ms An Sương.”
Quang và các bạn hú hét, xoay người tôi quay lại nhìn về phía Dj. Nhạc Happy Birthday remix vang lên, Dj còn không ngừng: “Happy Birthday Ms An Sương. Một món quà đến từ Mr. Huy Quang.”
Tôi buồn cười, thấy trẻ trâu như thế này thỉnh thoảng cũng vui ra phết.
_______
Khoảng một giờ sáng, tôi nói muốn về nghỉ vì đã hơi say rồi. Thấy mặt tôi đỏ au, Quang nói tôi ra ngoài đợi một chút, cậu ấy đi lấy xe.
Tôi đứng đợi Quang trước cửa, buổi đêm, không khí thật dễ chịu. Bên ngoài, cũng không ồn ào như trong club. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.
Bỗng có hai cô gái trẻ, có thể là bằng hoặc kém tuổi tôi, một cô bé mặc chiếc đầm bodycon ánh kim, một cô còn lại tóc dài nhuộm xám, mặc váy ngắn da màu đen, tiến lại gần tôi.
Cô gái váy ánh kim hỏi:
- Chị có lửa không?
Tôi lắc đầu.
Cô ấy lại hỏi:
- Chị không hút thuốc à?
Tôi vẫn lắc đầu. Không để ý hai người bọn họ. Tôi không nhu cầu làm quen hay giao tiếp với ai lúc này.
Cô gái váy ánh kim đưa điếu thuốc lên, lấy bật lửa trong túi châm và hút một hơi dài.
Tôi nhăn mặt khó chịu. Rõ ràng cô ta có bật lửa, sao lại còn hỏi tôi? Bắt chuyện kỳ cục.
Cô ta nói:
- Không hút thuốc, chắc cũng không chơi thuốc. Vậy là gái ngoan à? Gái ngoan sao lại đi giật bồ giật chồng người khác?
Tôi chưa kịp phản ứng gì, cô ta liền dí điếu thuốc đang hút dở vào ngực tôi.
Giật mình, do không đề phòng, tôi chỉ kịp hất điếu thuốc ra khỏi người. Nhưng đã bị bỏng một vết. Chưa kịp nói gì thì cô ta lao vào túm tóc tôi, lấy đế giày gót nhọn đạp vào bụng, khiến tôi ngã lăn ra đường.
Cô gái còn lại, đứng quay phim bằng điện thoại, không ngừng nói:
- Ngoại tình à? Cướp chồng à?!
Sau khi tôi bị xô ngã, loạng choạng đứng dậy:
- Chúng mày làm cái gì đấy hả?!
Cô gái mặc váy ánh kim chỉ tay vào mặt tôi:
- Mày yên phận làm gái ngoan đi. Đừng dở trò cướp giật. Tao cảnh cáo mày đấy!
Rồi cô ta giơ tay lên định tát tôi. Nhưng tôi đã đỡ được và bẻ ngược tay cô ta lại. Máu điên của tôi đã dồn lên tới não. Chẳng biết vì sao mình lại rơi vào tình huống này. Nhưng tôi không phải loại người dễ dàng để ai muốn đánh muốn chửi gì cũng được. Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy, con thú trong tôi như muốn xổ lồng rồi đấy.
- Này, mấy con ranh con! Tao không biết chúng mày là ai. Đừng có mà láo lếu. Mày thích gây chuyện đúng không?! Được!
Nói dứt lời, tôi bẻ tay cô ta ra đằng sau, túm tóc giật ngược lại dí sát mặt vào cái điện thoại mà bạn cô ta đang cầm để quay lại.
- Mày thích quay đúng không? Quay cho rõ mặt bạn mày đi!
Cô gái kia bỗng chốc trở nên ú ớ. Còn cô gái váy ánh kim thì cố gắng gồng mình giật người khỏi tay tôi. Miệng liên tục chửi bới tục tĩu.
Đúng lúc này, Quang chạy xe tới. Thấy cảnh tượng đang diễn ra, Quang vội vàng chạy tới, kéo tay tôi ra.
- Chuyện gì vậy Sương?
Mặt tôi bị xước và chảy máu do bị quẹt vào móng tay của cô gái kia. Tôi lấy tay lau vết máu:
- Hai con thần kinh này tự nhiên lao vào chị.
Quang nheo mặt nhìn hai cô gái. Cô váy đen vẫn đang cầm điện thoại quay phim. Quang hất mặt cô váy ánh kim lên:
- Chuyện gì đấy?!
Cô gái ánh kim không trả lời, tức tối định tiếp tục lao vào tôi, bị Quang ngăn lại rồi tát cho một cái tát trời giáng, đến mức tôi còn kinh hãi. Vì Quang rất cao to, bàn tay rất lớn. Cái tát ấy hằn vết trên mặt cô ta.
Cô ta ôm mặt nức nở:
- Anh đánh em vì con già này? Mắt anh có bị mù không?
“Già?” - Ngày hôm nay tôi mới vừa mới tròn hai mươi ba. Thật là quá đáng.
Tôi bất giác hiểu ra tình huống này là gì. Quang tức giận, mặt nóng phừng phừng, cậu ấy chỉ thẳng vào mặt cô gái váy ánh kim:
- Cô im ngay!
Tôi kéo tay Quang:
- Dừng lại đi. Mình là đàn ông. Nên nhớ thế.
Quang hất tay tôi ra:
- Chị ra kia chờ em.
Tôi nhìn hai cô gái, phần vì đang vẫn khá là đau, nên chỉ nói:
- Đừng làm gì khi không bình tĩnh.
Rồi ra phía xe của Quang, đứng dựa vào xe, quan sát bọn họ.
Hoá ra tôi bị đánh ghen vì Quang à? Việc này thật quá oan uổng rồi. Tôi vừa đau, lại vừa thấy trải nghiệm này thật tức cười, nên nhếch mép cười nhẹ một cái.
Mẹ tôi từng dạy rằng: “Con không được phép bắt nạt ai trước. Nhưng nếu bị ai bắt nạt, tuyệt đối không để yên cho họ muốn làm gì thì làm.”
Bao năm nay bươn chải một mình, tôi đã luôn thực hiện tốt lời dạy của mẹ. Nhưng lần này, quả thực là vô vị quá. Bị đánh ghen oan. Càng nghĩ càng buồn cười.
Quang quay lại, xót xa nhìn khuôn mặt và vết bỏng trên ngực tôi. Cậu ấy muốn lấy tay chạm nhẹ, nhưng dường như lại sợ làm tôi đau.
- Xin lỗi Sương nhé!
Tôi nhăn mặt:
- Yêu đương kiểu gì toàn gái giang hồ ghê thế!
Quang lắc đầu:
- Yêu đương gì đâu. Hẹn hò mấy ngày. Không hợp thì chia tay. Nhưng mấy con bé này vớ vẩn quá.
Tôi hất đầu chủ ý bảo Quang lên xe:
- Về thôi. Say đã mệt còn bị ăn đánh oan.
Quang gật đầu; vẻ mặt không nguôi áy náy.
Ngồi lên xe, tôi nói với Quang:
- Mình là đàn ông. Lần sau dù có chuyện gì cũng không nên động chân động tay với phụ nữ. Đàn ông cứ đánh phụ nữ đã là sai rồi.
Quang im lặng suốt chặng đường về. Tôi cảm nhận được sự áy náy trong lòng cậu ấy đang dâng lên mạnh mẽ.
Thỉnh thoảng lại hỏi:
- Còn đau không?
Khi đến chung cư nhà tôi, tôi xuống xe, đưa lại nón bảo hiểm cho Quang:
- Không sao đâu. Chuyện ngoài ý muốn. Mấy vết thương này mấy hôm là lành thôi.
Tôi tạm biệt Quang, quay lưng định đi vào chung cư, bỗng cậu ấy nói:
- Em sẽ làm mọi thứ để bảo vệ người phụ nữ của mình, kể cả có làm tổn thương bất kỳ ai.
Tôi ngoái lại nhìn, mỉm cười:
- Nhưng, tôi không phải người phụ nữ của cậu. Tôi không cần được bảo vệ. Ngủ ngon nhé!
______________
Nếu mọi chuyện chỉ dừng lại ở buổi tối đó, thì có lẽ chẳng có gì to tát cả. Tuy hơi đau một chút, sáng hôm sau cả người đều ê ẩm. Nhưng tôi thậm chí còn cảm thấy như… mình được tự do hơn mình vốn dĩ, được nổi loạn hơn mình thường ngày. Gồng mình trong môi trường công sở có rất nhiều quy tắc và sự ràng buộc, đôi lúc tôi cũng muốn một lần được xả hết bí bách trong lòng. Tôi bị đánh, phải, nhưng tôi cũng đã đánh lại mà.
Bảy giờ sáng, khi cơ thể còn đang rất nhức nhối vì rượu và những vết thương đêm hôm trước, điện thoại tôi reo lên, tôi uể oải nhấc máy. Đầu dây bên kia vang lên giọng anh với thái độ giận dữ và gay gắt:
- Đêm qua em đã làm cái trò điên rồ gì để clip tràn lan trên mạng vậy? Em có biết suy nghĩ nữa không?
__________
Tuổi trẻ là khoảng thời gian mà cho dù bạn cẩn trọng thế nào, cũng vẫn sẽ mắc vô số sai lầm.
Như Hoa chậm rãi nhấp môi vào ly trà Hoa. Dáng vẻ tao nhã. Chớp mắt, nhấc nhẹ khoé môi.
Bản thân cô biết rõ, có những sai lầm của tuổi trẻ, phải trả giá bằng cả cuộc đời. Bởi vì… chính cô, ngay lúc này, cũng đang trả giá - rất đắt.
( còn nữa )
LTG:
Xin chào các bạn, Cám ơn độc giả đã kiên nhẫn đợi phần 7. Phần này chủ yếu triển khai tình tiết để làm bước đệm cho sự trở về của Như Hoa ở những phần sau, nên không có nhiều chi tiết gay cấn lắm. Tuy nhiên, vẫn mong mọi người vẫn dành thời gian và sự yêu mến tiếp tục theo chân câu chuyện của An Sương trong bước đường tuổi trẻ.
Vì tuần này, con gái lớn của mình đã đi học online lại rồi. Công việc cũng tất bật hơn trước nên chắc cách 1-2 ngày mình mới lên một phần được. Do truyện viết cuốn chiếu nên viết tới đâu mình đăng tới đó. Xin hãy thông cảm và tiếp tục ủng hộ “Như Đoá Hoa Sương” nhé! ❤️
同時也有5部Youtube影片,追蹤數超過967萬的網紅Cris Devil Gamer,也在其Youtube影片中提到,CrisDevilGamer VÀ CUỘC ĐUA KÌ THÚ * #CrisDevilGamer #CuocDuaKiThu Group Động Quỷ của CrisDevilGamer: https://www.facebook.com/groups/CrisDevilGamerGro...
「thuê xe」的推薦目錄:
- 關於thuê xe 在 Facebook 的精選貼文
- 關於thuê xe 在 Trí Minh Lê Facebook 的最佳貼文
- 關於thuê xe 在 Bà Dì Nulo Facebook 的最佳解答
- 關於thuê xe 在 Cris Devil Gamer Youtube 的最讚貼文
- 關於thuê xe 在 Góc Saigon Youtube 的最佳解答
- 關於thuê xe 在 Đỗ Duy Nam Youtube 的最佳貼文
- 關於thuê xe 在 Dịch vu cho thue xe - Facebook 的評價
- 關於thuê xe 在 So sánh chi phí giữa MUA XE & THUÊ XE TỰ LÁI | TIPCAR TV 的評價
thuê xe 在 Trí Minh Lê Facebook 的最佳貼文
BOSOZOKU (暴走族) FEMALE GANG – Liền chị xứ sở Hoa Anh Đào.
Mình đã từng viết về Bosozoku rồi và lần này sẽ xin được đề cập tới phái yếu trong bộ môn “Racing boy – Racing girl” Nhật Bổn này. Xin lưu ý với các bạn là mình không cổ súy cho việc đua xe trái phép và không bắt các bạn thần tượng hóa những điều đi ngược với pháp luật nhé. Vì giống như ở Việt Nam thì cảm giác các bạn đi đường thấy các anh nẹt bô, lạng lách đánh võng khó chịu, sợ hãi như thế nào thì người dân Nhật nhìn các anh chị Bosozoku cũng tương tự như thế. Có chăng là, Bosozoku mặc đồ chất hơn và văn hóa này đã được lên màn ảnh rộng từ Nhật tới Mĩ nên “nghệ thuật hóa” lên mà thôi.
Bài viết trước về Bosozoku của mình các bạn có thể đọc thêm ở link này: https://bit.ly/2QEQ2sl
Lí do vì sao có Bosozoku Liền chị ư. Đơn giản lắm – để mình kể cho nghe.
Chị Ê Mi Không phải Phu Ka Đa chia sẻ:
“ Khi chị mười sáu tuổi, cái tuổi bẻ gẫy sừng trâu. Chị yêu, chị cũng yêu chứ. Nhưng mà cái thời con gái tuổi đấy – không thực dụng mà mê những thứ phông bạt, ngầu và có thể chở che cho mình. Thế là chị hẹn hò với một anh là tay đua trong 1 nhóm Bosozoku. Uồi, xe của chả ngầu lắm. Nhưng mà ngồi sau cũng chán, chị chẳng muốn ngồi sau mãi một thằng đực rựa. Phụ nữ giờ mạnh mẽ mà lị..”
Vâng, thế là hiệp hội các chị nóng máu đã quen với tốc độ do ngồi sau các anh đã thủ thỉ thù thì với nhau – lập băng đua xe nữ :v. Các anh yêu xe, yêu độ xe, ngầu đét thế nào thì các liền chị cũng không kém. Các chị chơi xe và phóng bạt mạng chẳng khác gì mấy anh con zai. Và thế là Bozozoku tiếp nhận thêm 1 lực lượng mới – 1 lực lượng của phái nữ.
Cũng xin nhắc lại là ở Nhật Bản – cái chuyện phân biệt nam nữ nó còn khủng khiếp hơn ở Việt Nam mình nhiều. Nam giới có quyền lực kinh khủng khiếp và tiếng nói chị em cực kì nhỏ bé. Không biết bây giờ như thế nào chứ phụ nữ ở Nhật mà lấy chồng là kiểu nghỉ hẳn việc ở nhà, chăm con săn sóc chồng. Hi sinh ghê tọi. Nên ngày xưa mấy vụ rapist, sexual harassment với phái yếu thường như là cơm bữa.
Cho nên – các liền chị không muốn đứng dưới trướng đàn ông nên cũng tự lập phe Bosozoku của riêng mình.
Về căn bản thì vẫn bám sát theo tinh thần của Bosozoku đã được thiết lập sẵn bởi các anh. Các chị vẫn sử dụng những dòng xe nổi tiếng của Nhật Bản và độ chúng lên như Kawasaki, Yamaha, Honda hay Suzuki. Phần đầu xe với hệ thống phuộc cao và tay lái hẹp, bo vào phần thân để có thể vượt qua oto hay tiện cho việc thoát khỏi sự truy đuổi của lực lượng cảnh sát. Hệ thống ống xả được độ lớn, to và tạo ra những âm thanh ồn ỉ đặc trưng. Nhưng dĩ nhiên rồi, chị em thì “ló nại phải khạc”.
Nổi loạn trong sự dễ thương, các liền chị luôn ưu tiên những nét nữ tính lên con chiến mã của mình bằng những màu sơn sặc sỡ - tượng trưng cho phái yếu như màu Hồng, Hello Kitty. Ghế vốn dĩ được đặt riêng nhưng thu gọn lại một chút để phù hợp với thể trạng của liền chị - những nhãn dán và cờ của băng đua xe nữ cũng y chang bosozoku nam nhưng chỉ khác là có thêm tí kim tuyến và “lại màu hồng”.
Các chị hoạt động cũng y chang nam, ngổ ngáo và “máu chó”. Cũng cầm gậy bóng chày phang mấy cái xe xịn như thường hay các chị thường nhắm vào mấy cha “trông” dê già đi trên đường để “dọa nạt” họ. Thời trang thì cũng gần như tương tự với các bosozoku nam, vẫn ưu tiên sử dụng áo liền quần hoặc tokko-fuku, đồng phục mà các phi công Nhật thường mặc. Iconic nhất của Bosozoku vẫn là các hình thêu hán tự Kanji lên phía trước và sau mặt áo coat để thể hiện tinh thần và slogan băng nhóm.
Nhưng các liền chị còn có ưu thế về thân hình gợi cảm của phụ nữ mà phái mạnh không có được. Đó là trò chơi về màu sắc, về những chiếc nịt ngực quấn ngang để lộ ra và coat bên ngoài – hay quả guốc/highheels vừa sexy mà vừa có thể mổ thủng đầu đối thủ cạnh bên. Hic, đáng sợ quá. Các chất liệu khác như latex (Mình cũng đã có bài viết), phụ kiện đặc quyền và nails/móng tay cũng xuất hiện trong các băng đảng đua xe của nữ. Mỗi lần các chị xuất hiện thì đây là dạng phụ nữ không phải ai cũng dám đúng vào.
Và thế là, từ kẻ ngồi sau hít gió trời sau tấm áo các anh giai. Các liền chị đã tự tạo cho mình một vẻ khác của Bosozoku, một vẻ nữ tính hơn, cute hơn nhưng cũng không kém phần sắc nhọn. Hoa đẹp thường là hoa có gai mà.
Ủng hộ cho Bi tại:
Paypal: https://www.paypal.me/triminhle0808
Banking account: Vietinbank
STK: 104005424124 - Chủ tài khoản: Lê Minh Trí.
momo: https://nhantien.momo.vn/triminhle
thuê xe 在 Bà Dì Nulo Facebook 的最佳解答
#career_in_spotlight #2k3_nulocareer
nghề BrSE- brờ-xe, bi-a-ex-ê nghe có vẻ xa lạ nhỉ. Đây là 1 nghề có thể coi là khó tìm người trong giới headhunt của dì. Dễ lắm những lúc bắt gặp những cảnh tuyệt vọng trên linkedin "em pass 1 job brse ạ, ai tuyển không em chịu" "cần cực gấp 1 CV BrSE ạ, chỉ cần vài tháng kinh nghiệm thôi cũng được làm ơn lương nghìn đô đài thọ expat..."
Dì sẽ nhờ anh Doãn Thiện Co-founder lovelock.one- Kỹ sư cầu nối (BrSE) tại Nhật Bản nói chút về nghề này nha ❤️
.
.
BrSE – Đũa phép chọn phù thuỷ
Br là viết tắt của Bridge, SE là viết tắt của System Engineer, dịch ra tiếng Việt gọi là “Kỹ sư cầu nối”. Từ giờ, tôi xin dùng từ BrSE để gọi tên nghề này.
Nghe tới “kỹ sư cầu nối” chắc nhiều bạn hình dung nghề bên ngành cầu đường, thực ra, đây là công việc trong lĩnh vực công nghệ thông tin, cụ thể là trong các công ty outsourcing.
Công ty outsourcing là công ty được thuê để làm phần mềm hay một phần của hệ thống thông tin cho những công ty khác. Trong đó, BrSE là người làm việc giữa khách hàng và đội dự án ở Việt Nam (từ giờ sẽ gọi là team offshore) giúp cho công việc của hai bên được thông suốt. Thông thường, BrSE sẽ ngồi làm việc bên phía khách. Sự thành công trong công ty outsourcing được đo bằng mức độ hài lòng của khách hàng. Như vậy vai trò của BrSE trong chuỗi sản xuất này là rất quan trọng.
Vị trí BrSE đặc biệt được sử dụng khi làm việc với khách hàng Nhật Bản, song hiện nay, công việc này cũng xuất hiện trong các dự án thực hiện với các đối tác Hàn Quốc, Trung Quốc, u Mỹ.
Khách hàng mà không có BrSE thì biết truyền đạt công việc cho team offshore thế nào khi không phải ai cũng biết tiếng Việt? Team offshore không có ai giải thích yêu cầu của khách thì biết làm sao? Nghe thoáng qua, nghề này có vẻ không quá khó khăn. Các bạn cần chuẩn bị đủ kiến thức và tâm lý để có thể ngồi cùng với khách hàng nghe yêu cầu hay đề xuất giải pháp, cũng như truyền đạt lại những yêu cầu đó tới team offshore một cách dễ hiểu để làm sao đưa ra được sản phẩm phù hợp với kỳ vọng của khách hàng.
Có 3 yếu tố các bạn cần đặc biệt quan tâm nếu muốn trở thành một BrSE chính là: Kỹ thuật lập trình, ngoại ngữ và kỹ năng mềm. Bên cạnh đó, khi làm BrSE, tôi còn hiểu thêm được chữ “nhẫn” hay tôi thường trêu với anh em là khả năng “lì đòn”.
Vì sao lại là “nhẫn”?
Không có khả năng này thì bạn chắc cũng chẳng học nổi ngoại ngữ tới mức hiểu người bản xứ nói gì. Đơn cử như tiếng Nhật, làm BrSE thì chí ít bạn cũng cần có N2, mà N2 như tôi lúc ban đầu qua Nhật cũng như gà mắc tóc. Để có được N2 ấy hả? Nếu không biết gì, bạn phải mất tầm 2 năm (với người bình thường nhé, còn các bạn siêu nhân học 9 tháng hay 1 năm thì tôi xin phép không nhắc tới).
Về vấn đề kỹ thuật, nghề BrSE cũng chia ra các cấp độ khác nhau (nghề nào cũng vậy). Những BrSE cấp độ cao (đi đề xuất rồi thương lượng với khách hàng) là người rất giỏi chuyên môn lập trình, số lượng này không nhiều. Tùy công việc cụ thể mà sinh ra yêu cầu cho người làm BrSE, ví dụ nếu khách hàng tốt ở kỹ thuật rồi thì BrSE chỉ làm việc theo hướng truyền đạt thông tin, báo cáo tình hình. Để hình dung ra các cấp độ của BrSE, bạn có thể google thêm chi tiết.
Ngoài ra, những kỹ năng mềm như quản lý thời gian, thuyết trình, làm báo cáo,… cũng mất khá nhiều thời gian. Chưa kể, muốn làm BrSE mà chỉ biết ngoại ngữ thì bạn cũng cần học thêm cả lập trình. Điều này cũng mất vài năm chứ không phải chuyện một sớm một chiều.
Làm BrSE có gì vui?
Các bạn sẽ được đi đây đi đó, trải nghiệm xem cuộc sống ngoài nước khác gì trong nước, được tự do vẫy vùng xa khỏi vòng tay ba mẹ, được “ăn cơm Tàu, ở nhà Tây” và biết đâu… “lấy được vợ Nhật”.
Về thu nhập thì miễn bàn. Đi làm ở nước ngoài vài năm sẽ dư tiền để tậu nhà, tậu xe, sinh con và có một cuộc sống gọi là “ổn”. Ví dụ làm BrSE ở thị trường Nhật Bản, mới bước chân vào nghề thì thu nhập (tính theo tháng) của bạn sẽ khoảng từ 40 - 50 triệu đồng. Sau vài năm chinh chiến, kỹ năng bản thân được nâng cao, bạn có thể đạt tới mức lương 80 - 100 triệu đồng hoặc hơn, tuỳ thuộc vào khả năng của bạn.
Bạn nào muốn định cư ở nước ngoài, BrSE là một cơ hội vàng không thể bỏ qua. Nó là bước đệm để bạn có thể xin được visa vĩnh trú (visa dài hạn) hoặc xin đổi quốc tịch.
Những điều vừa kể trên là những điều được cho bản thân, nhưng có một điều vô cùng đặc biệt mà nghề BrSE tạo ra chính là công việc cho team offshore. Bạn càng tạo được niềm tin với khách hàng, team offshore càng nhiều việc.
.
.
.
(còn tiếp)
*bản quyền được bảo lưu vui lòng không sao chép nội dung này khi chưa được sự đồng ý qua văn bản
Để tìm hiểu hết những sự vạn biến và bất biến trong nghề Brse của tác giả Thiện và hơn 22 chuyện nghề khác , các cháu có thể đặt mua full ấn phẩm dày cộm 212 trang in màu “Người Trong Nghề IT” của Spiderum tại xốp pi: https://shp.ee/uuy8six
dì xin được code độc quyền SPIDNULO để giảm thêm 12% tối đa 50k đơn 85k nữa luôn cho nhẹ ví
cách dùng mã độc quyền: vào ví voucher tại đây https://shp.ee/xsugxnq -> “nhập mã voucher” -> nhập SPIDNULO -> lưu mã và dùng khi thanh toán
thuê xe 在 Cris Devil Gamer Youtube 的最讚貼文
CrisDevilGamer VÀ CUỘC ĐUA KÌ THÚ
*
#CrisDevilGamer #CuocDuaKiThu
Group Động Quỷ của CrisDevilGamer:
https://www.facebook.com/groups/CrisDevilGamerGroup
Facebook của Cẩm nang game thủ: https://www.facebook.com/CrisDevilGamer
Facebook của mình:
https://www.facebook.com/cris.phan.7
*
Nếu các bạn thích video đừng ngần ngại hãy click nút like và đăng kí theo dõi để mình có thêm động lực làm ra các video cho các bạn cùng vui nhé :)
*
Hôm nay CrisDevilGamer sẽ bay sang Nhật Bản xa xôi để có thể tham gia một cuộc đua kì thú rất thú vị, ở đó Cris Devil Gamer sẽ gặp những idol Nhật Bản mà ai cũng biết hehe, liệu CrisDevilGamer có dành được chiến thắng hay không? Hay thất bại ê chề rồi về nước? Câu trả lời sẽ nằm trong video này nhé, mời các bạn đón xem
*
---------/.\..|..|./.\
---------\..\.|..|/../.\
----------\..\|..|../../
-------__)........../
------(__........../
-----------|.......|
-----------|____| Yeah ! Highfive !
thuê xe 在 Góc Saigon Youtube 的最佳解答
Gần 6 tháng từ ngày Mâm cua Dì 3 xuất hiện trên Youtube, trở thành hiện tượng khi nghìn người ùn ùn đến tranh mua thì nay món cua hấp trứ danh này đã hạ nhiệt. Dì 3 giờ vẫn ngồi đó, đăm chiêu hơn, suy tư nhiều hơn…
Đã không còn vợ chồng Thảo - chị Áo hồng, không còn Dì 7, Dì Thuý, Dì 10, không còn anh sửa xe mỗi lúc đông chạy lại điều tiết xe cộ. Cả những Youtuber thân quen quay Dì những ngày đâu cũng đã rời mâm cua… Một thời vàng son, mâm cua đông nghịt khuấy động con hẻm 565 Nguyễn Trãi đang dần lùi vào dĩ vãng.
Hiện lượng cua bán ra giảm mạnh. Mỗi ngày Dì chỉ còn chuẩn bị 10-15 ký cua nhưng thời gian bán kéo dài đến 3 tiếng đồng hồ mới hết. Làm bạn với Dì bây giờ là 3-4 Youtuber mới, phụ bán chỉ còn mỗi người cháu tên Nhung. Mâm cua hiện tại bày trí đẹp hơn, sạch hơn trong tủ kính nhưng thấy thiếu cái gì đó.
Chắc là thiếu cá hiền hậu, chất phác có gì nói đó của Dì 7, thiếu cái màu áo hồng quen thuộc của chị Vy áo hồng cặm cụi cân cua, thiếu cái giọng quyết liệt của Thảo giúp mâm cua mua bán trật tự… Và có lẽ thiếu cả cái miệng biết múa của Dì Thuý, hay ỏng ẹo với các anh Việt Kiều. Và cả Dì 10… với những toan tính chưa thành đã rời đi trong ấm ức. Mâm cua nhỏ nhưng có cái lợi lớn nên không thiếu những câu chuyện bi hài, đưa Dì 3 và con cua đi hết kịch tính này đến cao trào khác.
6 tháng qua có lẽ là quãng thời gian huy hoàng nhất trong đời của người đàn bà 70 tuổi. Bỗng dưng nổi tiếng, được nhiều người yêu mến, Dì 3 cua còn khiến cả những sao hạng A trong làng showbiz phải ganh tỵ vì độ hót của mình. Người người săn đón, bao vây, Việt kiều liên tục gửi hàng nghìn đôla, uero tặng. Khách đến xin chụp ảnh chung, mua ủng hộ một lần cả chục ký cua … Nhiều lúc Dì 3 không hiểu tại sao mình được nhiều người quan tâm, được nổi tiếng và ngày nào cũng được lên Youtube như vậy.
Và sự nổi tiếng cũng mang đến cho Dì 3 những cái được và mất. Cuộc sống mà, được - mất lúc nào cũng song hành.
Cái được lớn nhất là Dì 3 đã dần trả xong món nợ hơn 300 triệu phải vay mượn để sinh nhai, để lo cho người con lúc bị tai nạn rồi qua đời. Căn nhà nhỏ của Dì ở xã Bình Hưng vốn dĩ đã bị chủ nợ cầm sổ đỏ nhưng nhờ việc bán cua thuận lợi, Dì có thể lấy lại cuốn sổ để ấm êm ở lại nhà dưỡng già đến cuối đời.
Cái được nữa là Dì nhận được sự quan tâm của nhiều người. Dù sự quan tâm đó là giả hay thật nó cũng có giá trị với người đàn bà 70 tuổi trước nay sống hiu quạnh một mình. Người già luôn có tâm sự, cần người nói chuyện, nên sự nổi tiếng đã mang lại những người bạn, những người thân vỗn dĩ trước đây ít quan tâm đến Dì.
Cái được cuối cùng có lẽ vẫn là công việc bán cua của Dì 3. Dù vàng son đã qua, không còn cảnh bán hơn 100 ký mỗi ngày nhưng việc duy trì mâm cua ở mức 10-30 ký như bây giờ với một lượng khách nhất định ủng hộ cũng giúp Dì 3 có khoản thu nhập đáng kể để sinh nhai. Chắc chắn Dì 3 sẽ có lời, cuộc sống sẽ ổn định hơn nhiều so với thời điểm Dì ôm mâm cua ngồi dưới lòng đường có ngày bán 5-7 ký cua hơn 5-6 tiếng mà không hết, lỗ ê chề.
Được cũng nhiều mà mất cũng có. Cái mất của Dì có thể là tâm lý chung của nhiều người đang nổi tiếng nhưng dần rơi vào quên lãng. Nhiều anh chị Việt kiều thương hoàn cảnh của Dì nên mua cua giúp, tặng tiền để Dì 3 trang trải nợ nần nhưng đôi lúc Dì không hiểu được giới hạn của mình. Việc cứ ỷ lại vào sự giúp đỡ của Việt Kiều hay mua hết mâm cua mỗi lúc ế ẩm đã khiến Dì chủ quan cứ bán nhiều cua để rồi khi ế lại kêu gọi Việt kiều giúp đỡ. Mọi chuyện sẽ vui vẻ nếu dừng lại ở 1-2 lần nhưng nếu sự việc lặp đi lặp lại sẽ thành phản cảm. Dì 3 dần đánh mất đi tình thương, sự yêu mến của cộng đồng mạng, những người đã từng giúp đỡ mình…
Cái mất thứ 2 là khi nổi tiếng Dì sẽ không còn phân biệt đâu là tình cảm thật giả, yêu ghét dành cho Dì. Những người thật tâm, chân chất giúp dì từ thuở cơ hàn như Dì 7 hay người giúp Dì trở nên nổi tiếng là vợ chồng Thảo Vy đã không còn ở mâm cua. Quanh Dì 3 lúc này, ai là người thật lòng, ai là người thế nào Dì 3 khó đoán định được…
Vàng son một thuở… Và Dì 3 đã đi qua cái vàng son ấy với bao chuyện buồn vui, thăng trầm. Bộ phim Dì 3 - Cô dâu 8 tuổi không hồi kết như lời đồn của cộng đồng mạng có lẽ cũng đến hồi tàn cuộc. Chỉ mong Dì 3 luôn an yên với mâm cua, vẫn là địa chỉ bán cua hấp ngon số 1 đất Sài Thành để lâu lâu người đời còn nhắc lại, thấy nhớ…
Follow us on Facebook:
https://www.facebook.com/Góc-Sài-Gòn-151972695204149/
SUBSCRIBE AND WATCH MORE FUN VIDEOS- ĐĂNG KÝ KÊNH NGAY ĐỂ XEM NHIỀU VIDEO MỚI!
https://www.youtube.com/c/GócSàiGòn
--------------------------------------------------------------------------------------------------------
Quảng cáo và hợp tác qua Số điện thoại: 0865957648 hoặc mail: tranhungdao110@gmail.com
thuê xe 在 Đỗ Duy Nam Youtube 的最佳貼文
Ngã Rẽ Cuộc Đời - Người Âm Phủ Parody - Đỗ Duy Nam - FULL MV
Đạo diễn : Đỗ Duy Nam
Quay Phim - D.O.P : Duy Nghĩa
Hoạ Sĩ : Cao Sơn Nguyễn
Dựng Phim : Duy Nghĩa
Thu Âm : Phan Hiệp
Làm Nhạc : Lộc Bá Tước
Dựa trên bài hát :
Người Âm Phủ OSAD - VRT
Link:
https://youtu.be/VFswe9bRjNw
ShaLaLa - Vengaboy
Link:
https://youtu.be/Obi4iELWJ3Y
Love more i can say - Leo Sayer
Cảm ơn Truesmart đã đồng hành cùng chúng tôi trong MV này:
http://www.truesmart.com.vn
Link:
https://youtu.be/dGKnSdikqjw
Thông điệp:
Hãy sống tử tế
Hãy học cách cho đi để nhận lại
Mỗi ngày làm một việc tốt nho nhỏ
Để ta sống như những đoá hoa!
Lời bài hát:
NGÃ RẼ CUỘC ĐỜI – Parody
Hiếu
Giờ lại đi lên cơ quan của tôi
Cơ quan của tôi có rất nhiều em xinh
Quyết cố gắng trong năm nay đổi xe
Mua Excite để em đi ship hàng
Nào tập chung cho anh ba chục em
Mau lên xe để a chở đi show
Ố ố ố Chân em hơi bị cong
Răng hơi sâu cho nên em bị loại !
Lúc tiếp khách tô thêm son , ăn sinh gum cho mồm miệng thơm tho
Mấy đứa nhớ khi say sưa, không tăm tia, trộm cắp đồ của khách hàng
Gái
Em tiếp khách anh yên tâm bao năm nay cho nên nghiệp vụ tốt lắm
Quyết cống hiến cho đam mê, vì chúng em đây luôn luôn rất chi là yêu nghề !
KHÁCH LÀNG CHƠI
Nào vào đây! Sa la la là la !
Salala em chân dài mông cong !
Chú khá lắm anh bo cho một chai , mau ra kia cho thêm một em đào !
Gái 3D
Anh ơi em vào đây !
KHÁCH LÀNG CHƠI
Thằng ôn con sao mày gọi PD ?
Hiếu
Oan cho em mà anh !
KHÁCH LÀNG CHƠI
Dám bố láo bố lếu , anh em lôi ra phập !!!
----------------------------------------
Ô ú ô u ô ù zề ê! Sao đáng gãy răng em có tội lỗi gì đâu !
Khách làng chơi
Mau mau cút đi đừng để bọn tao cáu …
HIẾU
Ố ô ! Em cút luôn anh đừng phang em !
ÔNG BẠN HIẾU
Ô ú ô ! Sao mày bị đau thế?
HIẾU
Tao phang gãy răng hôm qua 14 thằng luôn
Chúng nó quá đông nên tao bị trọng thương
Thế nên sáng sớm mai tao chuyển cơ quan
Hai tháng nay chưa tìm được việc đây !
Ba mươi sáu chai ngày mai phải đóng đủ rồi
Bụng dạ đói meo chưa kiếm có gì để ăn
Bác ơi cho cháu xin vài đồng ăn cơm !
Ở nhà còn ai không em xin hớp nước ?
Anh ơi ! Chị ơi ! Có ai ở trong nhà ?
Nhìn xung quang sao chẳng thấy ai !
Sợi dây truyền này là của ai?
Ô ú ô ! Em mượn tạm vài hôm
Thôi em biến đây không ai nhìn thấy thì toi
Em đây mới đi ăn trộm lần đầu tiên
Ố ô ! 5 6 năm bóc lịch như chơi !!! ???
CHỦ NHÀ
Thằng oắt con bắt được mày rồi nhé
Đi WC đang đi thì mất cả ngon
To gan dám ăn trộm đồ của nhà tao
Đứng im ! Tao sách luôn lên đồn công an !
RAP
Ba ngày nay em chưa ngủ
Cũng vì món nợ, ba mươi là sáu củ
Cuộc đời em đau khổ cũng bởi đi vay
Vì dòng đời nó xô nó đẩy
Em mới ra thế này đây !
CHỦ NHÀ
Tụt ra để khám, bên trong còn gì?
Mày ngồi im ở đấy ! Ăn trộm lại còn làm thơ
Chẳng phải là Huy Cận , anh cũng đọc thơ
Ngày học lớp 1 , 9 điểm Văn đấy nhớ !
HIẾU
Em xin anh anh đừng đọc cái này
Anh cứ đưa lên phường để em kịp bữa tối nay
CHỦ NHÀ
Phải đọc hết , xem mày viết gì ở đây !
Biết đâu lá thư này có bí mật gì được che đậy !
LÁ THƯ
Hiếu con !
Hôm nay mẹ rất buồn khi biết tin con bỏ học đã gần một năm nay ! Sao con lại giấu mẹ? Mẹ biết con vất vả vì mẹ nhiều lắm ! Mẹ biết vì mẹ mà con dang dở việc học, mẹ biết vì mẹ mà hàng ngày con phải làm việc vất vả, bị người ta chèn ép để kiếm từng đồng chạy chữa cho mẹ ! Hiếu con ! Bác sĩ nói bệnh của mẹ không sao, nhưng mẹ biết sức của mẹ không thể đi cùng con được lâu thêm nữa ! Mẹ xin lỗi !
Mẹ chỉ có một mong ước cuối cùng , mong con thực hiện giúp mẹ. Thời gian của mẹ không còn nhiều nữa, ở đây buồn lắm, mẹ xin con hãy để mẹ về quê với bà con chòm xóm, về hương khói cho bố con là mẹ mãn nguyện rồi !
Con phải hứa với mẹ, rằng sẽ sống thật tốt, phải kiếm cho mình một nghề lương thiện con nhé! Mẹ yêu con !
-----------------------------------------
Phòng Khám:
Bác Sĩ: Ca phẫu thuật này tỉ thành công rất mong manh,nếu không phẫu thuật trong vòng 24h tới thì mẹ của cậu sẽ không còn cơ hội nữa.
Hiếu:
Dù còn một tia hị vọng bác sĩ cũng phải cứu mẹ cháu....
Bác Sĩ: Tôi sẽ cố gắng hết sức,cậu kí vào đây.
Hiếu: Sáng mai cháu sẽ nộp đủ tiền phậu thuật !
-------------------------------------
Chủ nhà
Thôi em cầm đi em, mang về chữa bệnh cho mẹ
Anh đang định mua xe, nhưng mà em sẽ cần hơn
HIẾU
Em không cầm đâu anh
Chủ nhà
Cầm đi không hết giờ ca phẫu thuật
Rồi anh dẫn đi làm trả lại sau !
Hiếu
ĐK
Ân nhân ơi ! Hứa với anh rằng, em sẽ đi làm rồi sau này em trả nợ anh !
...
MỌI NGƯỜI NHỚ SUBSCRIBE KÊNH ĐỂ XEM NGAY CÁC VIDEO MỚI NHẤT.
► SUBSCRIBE CHANNEL: http://bit.ly/DoDuyNamChannel
Cả nhà theo dõi thông tin của Nam tại đây:
► Fanpage: http://bit.ly/FanpageDoDuyNam
► Facebook: http://bit.ly/DoDuyNam
► Instagram: http://bit.ly/InstagramDDN
---------------------
© Bản quyền thuộc về Đỗ Duy Nam
© Copyright by Do Duy Nam ☞ Do not Reup
thuê xe 在 So sánh chi phí giữa MUA XE & THUÊ XE TỰ LÁI | TIPCAR TV 的推薦與評價
Nếu nhu cầu sử dụng không thường xuyên, chúng ta nên MUA XE hay THUÊ XE TỰ LÁI? Hình thức nào lợi hơn? ... <看更多>
thuê xe 在 Dịch vu cho thue xe - Facebook 的推薦與評價
Meta © 2023. Dịch vu cho thue xe. · 2020年12月9日 ·. Dịch vụ cho thuê xe vuhoang luôn luôn mang đến cho quý khách sự hài lòng. ... <看更多>